Home » Thế giới, Tiêu Điểm » Các bé gái trở thành “hàng cung cấp đặc biệt” cho giới quyền lực ở Trung Quốc
Ngày nay tại Trung Quốc đại lục, tất cả thức ăn đều bị đầu độc và mọi vật chất đều bị ô nhiễm (tất cả thực phẩm đều độc hại và mọi thứ đều bị ô nhiễm). Ngay cả sông, suối và nước ngầm tất cả đều đang bị ô nhiễm.

>> Địa ngục trần gian ở đâu?

>> Sự tột cùng của tội ác

Nhà văn Bắc Kinh, Vương Zang đặt trên bàn làm việc tại Bắc Kinh những dòng chữ Trung Quốc viết nguệch ngoạc trên lưng khi đang cầm một con thú bông và một chai rượu hôm 29/5/2013 “Hiệu trưởng ơi, tìm một phòng [với em] đi. Hãy để những em học sinh nhỏ được yên.” Những nghệ sĩ, những nhà hoạt động xã hội, sinh viên đại học và công chức cảnh sát đang tự chụp ảnh – một số khoả thân và tạo dáng khêu gợi, một số giận dữ và đe doạ – với cùng một thông điệp (AP Photo/Courtesy of Wang Zang).

Trong hoàn cảnh đó, “công chức” của nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, bao gồm những công chức trung ương và địa phương ở mọi cấp bậc, đã và đang mở rộng hệ thống riêng chuyên cung cấp thức ăn đặc biệt để bảo vệ bản thân và gia đình. Những nguồn cung cấp đặc biệt này là những trang trại riêng, những trung tâm trồng rau xanh, và những công ty thực phẩm chuyên hàng cung cấp riêng rau xanh, thịt, trứng và những thứ khác cho các công chức.

Những ông trùm tư bản ở Trung Quốc cũng học theo các công chức. Họ thuê người trồng rau và chăn nuôi gia súc cho họ để không phải ăn những thực phẩm ô nhiễm. Thức ăn hữu cơ và có lợi cho sức khoẻ thì tốt hơn, nhưng nó nằm ngoài tầm với của những người bình thường. Chỉ người giàu có hoặc quyền lực mới có được đặc quyền này. 

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thiết lập một hệ thống “hàng cung cấp đặc biệt” ngay từ thời kỳ Diên An, khi mà Đảng đang chiến đấu cho sự sống còn của nó trong cuộc chiến dân sự với Quốc Dân Đảng. Hệ thống này hướng tới việc cung cấp thức ăn đặc biệt và hầu cận cho những lãnh đạo và quan chức cao cấp nòng cốt trong ĐCSTQ. 

Sau khi ĐCSTQ nắm quyền vào năm 1949, hệ thống cung cấp đặc biệt này đã được quốc hữu hoá. Sau khi chính sách tái cấu trúc và mở cửa của Đặng Tiểu Bình được áp dụng vào những năm 1980, hệ thống này cũng được tái cấu trúc và mở cửa. Nghĩa là, các công chức ở mọi địa vị dùng quyền lực của mình để không ngừng mở rộng và tận hưởng những nhu cầu đặc biệt của họ. 

Công chúng Trung Quốc từ lâu đã quen với những hiện tượng này, vì vậy những đặc quyền, những hàng cung cấp đặc biệt và những yêu cầu đặc biệt của những quan chức cốt cán trở thành việc hiển nhiên. Không ai dám đối đầu với hệ thống này và có nguy cơ bị kết tội phá hoại sự “ổn định” và “cân đối”. 

Tuy vậy, lòng tham là không đáy. Giới cầm quyền đã trở nên tham lam vô độ và quá biến thái. Nếu những đặc quyền của họ, những hàng cung cấp đặc biệt của họ hay những nhu cầu đặc biệt của họ chỉ nhắm vào thức ăn hữu cơ, tham nhũng hay tình ái, nó cũng không làm người ta ngạc nhiên gì. Tuy nhiên, giờ đây các công chức muốn những bé gái cũng được cung cấp đặc biệt. 

8 vụ bê bối trong vòng 20 ngày 

Mặc dù phương tiện truyền thông của chính quyền luôn kiểm soát chặt chẽ “tin tức tiêu cực”, trong vòng 20 ngày của tháng 5, giới truyền thông đã đưa tin 8 vụ bê bối về những hiệu trưởng và công chức hiếp dâm những bé gái.

Vào ngày 8/5, Trần Tại Bằng, hiệu trưởng trường tiểu học Vạn Ninh tại tỉnh Hải Nam, và những công chức nhà đất địa phương đã đến khách sạn với 6 học sinh tiểu học để tìm phòng nghỉ.

Ngay khi tin tức được báo cáo, Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) đã nhanh chóng báo cáo rằng 6 nữ sinh này không phải bị lạm dụng tình dục. CCTV ở tại Bắc Kinh và cách xa tỉnh Hải Nam, địa phương ở cực Nam của Trung Quốc, vậy làm sao CCTV có thể ngay lập tức biết được những bé gái này không bị lạm dụng tình dục?

Vào ngày 15/5, tin tức báo cáo rằng một hiệu trưởng có họ Dương, ở một trường tiểu học tại huyện Tiềm Sơn, tỉnh An Huy, đã quan hệ với 9 bé gái ở độ tuổi 12. 

Vào ngày 18/5, một bé gái 7 tuổi từ huyện Thư Thành tỉnh An Huy đã bị hiếp dâm bởi một giáo viên có họ Vương. 

Vào ngày 22/5, một hiệu trưởng họ Trương của một trường tiểu học tại Lôi Châu, tỉnh Quảng Đông, được báo cáo là đã lạm dụng tình dục 2 cháu gái. 

Hơn nữa, có những bé gái được phát hiện là đã bị lạm dụng tình dục ở Thanh Đảo thuộc tỉnh Sơn Đông, tại Gia Hoà thuộc tỉnh Hồ Nam; và tại Đồng Bách tỉnh Hà Nam. Người Trung Quốc tin rằng những sự vụ đã được đưa ra ánh sáng này chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. 

Hành pháp 

Cơ quan hành pháp và các quan chức đối với vấn đề này rất khác với người dân thường. Người dân địa phương rất giận dữ và yêu cầu cảnh sát phải điều tra chi tiết và mong muốn tội ác phải bị trừng phạt. 

Cảnh sát bào chữa, kéo dài mọi cuộc điều tra và thậm chí còn bảo vệ cho tội ác. Cảnh sát tại Vạn Ninh ở tỉnh Hải Nam phát biểu rằng những bé gái đó không phải là bị hãm hiếp ngay cả khi bố mẹ các em đã đưa ra bằng chứng. Kỳ lạ hơn nữa, những quan chức địa phương đã nói “Các bé gái đang hẹn hò với ông hiệu trưởng.” 

Năm 1997, Trung Quốc đã sửa đổi Luật hình sự và thêm vào một loại tội phạm mới, tội phạm quan hệ tình dục với bé gái dưới 14 tuổi. Luật mới này có thể được hiểu như sau: Nếu một công chức hiếp dâm một trẻ vị thành niên nhỏ hơn 14 tuổi, thì nó không bị xem là phạm tội hiếp dâm. Thay vào đó, tội danh được nêu ra là có quan hệ với gái mại dâm nhỏ tuổi. Chỉ có ở Trung Quốc mới có một loại luật pháp ma quỷ như vậy. 

Cảnh sát Vạn Ninh rõ ràng nghĩ rằng ngay cả tội danh quan hệ tình dục với bé gái nhỏ hơn 14 tuổi là quá nghiêm trọng. Họ đã thay đổi lời tố tụng thành nghi ngờ có quấy rối trẻ em. Như vậy thì việc hiếp dâm 6 bé gái sẽ thậm chí không phải là một tội ác. Nó sẽ chỉ đơn giản là một vấn đề đạo đức. 

Ở Trung Quốc, bất kể anh là công chức ở cấp nào, chừng nào anh có một chút quyền lực, vậy là đủ rồi. Đừng xem thường quyền hành của một ông hiệu trưởng, một công chức nhà ở, hay là một thầy chủ nhiệm – đứa trẻ giống như chim non trong tay họ. Những công chức tầm thường này có thể làm được bất kể thứ gì họ muốn với các học sinh. 

‘May mắn’ 

Những vụ hiếp dâm các bé gái tràn lan gần đây được cho là có nguyên nhân từ một sự mê tín nực cười. Một số công chức tin rằng quan hệ với một trinh nữ, tạo ra máu từ sự rách màng trinh, sẽ mang đến may mắn và cơ hội thăng quan tiến chức.

Hai năm trước, ở huyện Tập Thuỷ, tỉnh Quý Châu, và ở huyện Lệ Thuỷ, tỉnh Chiết Giang, đã có những báo cáo về những công chức móc nối với những thương gia giàu có để lạm dụng tình dục các bé gái dưới 14 tuổi. 

Năm ngoái, ở Vĩnh Khang, tỉnh Chiết Giang, một vụ án được phơi bày rằng một số thành viên của Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc từ Vĩnh Khang đã dính líu đến một vụ án hiếp dâm một bé gái. 

Đặc biệt đáng báo động là vụ án Lý Hân Lực, một bí thư đại biểu cho Hội đồng Nhân dân thành phố Vĩnh Thành, tỉnh Hà Nam, và được mô tả là một “Đảng viên ưu tú của ĐCSTQ.” Theo như báo cáo ngày 25/5 bởi chinalawsnews.net, Lý đã hiếp dâm hơn 10 bé gái. Bé nhỏ tuổi nhất mới chỉ có 11 tuổi. “Đảng viên ưu tú của ĐCSTQ” thừa nhận rằng ông ta chỉ tìm những trinh nữ. 

Một bé gái nạn nhân đã nói với phóng viên China Law News rằng Lý đã ép bé vào trong xe, lột trần em ở hàng ghế sau và rồi hãm hiếp em. Lý cũng dùng điện thoại của hắn ta để ghi hình và chụp ảnh vết máu của cháu bé. 

Cháu bé đã nói rằng em đã khóc và van xin Lý “Cháu mới chỉ có 13 tuổi. Đừng mà, chú ơi!”

Khi mà truyền thông của ĐCSTQ tiếp tục đưa tin về một “xã hội hài hoà” và “giấc mơ Trung Hoa”, nó giống như một sự lố bịch trong cái xã hội ấy, nơi mà bất công, tội ác và những hành vi biến thái không được đưa ra ánh sáng. 

Ghi chú: Bài báo nguyên gốc ngày 25/5 trên chinalawsnews.net đã không được đăng. Trang aboluowang.com đã báo cáo lại nội dung của chinalawnews.net.

Yan Jiawei

Theo vietdaikynguyen


Chưa có ý kiến... bạn sẽ là người đầu tiên đưa ra ý kiến!

Ý kiến bạn đọc