Home » Bí ẩn thế giới, Khoa học » Hồi tưởng những đời trước
Chủ đề “Đời trước” là một chủ đề được thời nay ưa chuộng; rất nhiều người quan tâm đến chủ đề nầy. Có nhiều phương pháp để nhớ lại đời trước, gồm có thôi miên, dùng bói toán (ba quẻ tiên tri), hay dùng năng lực lạ thường. Sự nghiên cứu về luân hồi của xã hội tây phương hiện nay thường sử dụng thôi miên để nhớ lại đời trước. Trong thôi niên người ta có thể vào trạng thái yên tĩnh và có thể nhớ lại những việc xảy ra trong đời trước của họ. Nhưng phương pháp đó cũng có thể không có hiệu quả cho mọi người. Nói một cách tổng quát, người có tâm giản dị, hoặc có đạo đức cao thì sẽ có nhiều cơ hội hơn. Phương pháp bói toán có thể dùng được bởi vì vũ trụ thay đổi và sự chuyển động bình thường của vật chất theo hệ thống mô hình. Khi người tu luyện đạt đến một số tầng cấp và tinh thông nguyên lý của vũ trụ, họ có thể dùng nguyên lý của “Sách Bói” hay bói toán để suy ra những việc xảy ra trong quá khứ. Nhưng mà họ chỉ có ý nghĩ phỏng chừng và không thể biết được chi tiết đặc biệt. Đối với người thường, dùng khả năng phi thường có thể thấy quá khứ của người ta thì có thể tin được. Trải qua sự tu luyện, người ta có thể có được khả năng phi thường. Người tu luyện có thể thấy và nhớ lại rất rõ những việc xảy ra trong đời trước, tùy theo trạng thái tu luyện và sự thăng tiến tầng bậc của họ.

Tôi không có ý nghĩ trước về những tiền kiếp của tôi trong quá khứ. Từ khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, tôi tự siêng năng trau dồi và từ từ cải tiến tầng tâm tính (xingxing) của tôi. Cũng giống như nhiều học viên Pháp Luân Công, tôi đã nhớ lại vài kiếp trước của tôi và muốn kể nó lại đây.

Một viên chức của thời cổ Trung Hoa không tham nhủng nhưng bướng bỉnh


Một trong kiếp trước của tôi, tôi là một viên chức dưới triều đại nhà Tống (960-1279). Tôi là một trọng thần của triều đình. Mặc dù có địa vị quyền thế cao, tôi vẫn trung thành theo tiêu chuẩn đạo đức của Khổng Tử. Tôi không nhận hối lộ hay làm công lý sai lệch, và từ chối đắm mình trong vũng bùn với các quan tham nhũng trong triều. Khi một quan chức có “sự kiện” thì họ có thêm nhiều của cải. Tôi l̀à một trong số ít viên chức từ chối nhận bất cứ quà gì, cả đến một đồng xu. Nhà tôi trang hoàng rất tầm thường và mặc áo viên chức do triều đình phát cho. Những quần áo đó không may bằng tơ lụa. Những đồ đó trông thật cũ và xốc xếch vì tôi mặc nó thời gian lâu. Vợ tôi là một phụ nữ có văn hoá. Chúng tôi rất yêu nhau. Bà ta không những hiểu biết và còn giúp đỡ tôi giải quyết việc công trong những dịp đặc biệt.

Mặc dù chúng tôi không giàu có và sống một đời tầm thường, vợ tôi không hề phàn nàn mà còn hãnh diện về sự thành thật và đời sống lương thiện của tôi. Trái lại, tôi rất là thỏa mãn, vì tôi không cảm thấy một chút tội lỗi. Vợ tôi kiếp đó bây giờ là bạn gái tôi. Vài người giúp việc kiếp đó trở thành những người phụ tá của tôi ở trong công sở tôi đang làm việc bây giờ.

Tôi thi hành công vụ theo luật và không quan tâm đến đặc biệt người nào cả. Một hôm tôi xử phạt một người ở tù vài năm. Người vợ xin tôi mở lòng nhân từ để không phạt chồng bà quá nặng. Tôi xét án phạt theo luật định chứ không bất công. Vì thế tôi từ chối sự đòi hỏi của bà. Nhưng tôi kiêu căng và xem thường vợ chồng họ. Giọng điệu tôi nghiêm khắc với vẻ bề trên và bướng bỉnh. Mặc dù tôi không có gì sai trái khi thi hành công vụ, tôi không có tử tế khi sử xự với người khác. Do đó tôi biểu hiện sự bất hòa với cặp vợ chồng nọ. Để chấm dứt sự thù hằn, cặp vợ chồng trở thành cha mẹ của bạn gái tôi trong kiếp nầy.

Một nữ tướng dưới triều Nhà Tần.

Dưới triều Tần, xã hội công khai đối xử đàn bà thấp kém hơn đàn ông không có rõ ràng như các triều đại khác. Nhiều phụ nữ tham gia vào quân đội và ra chiến trường rất là dễ dàng. Lúc đó tôi là nữ tướng. Tôi mặc áo giáp và cầm giáo dài. Tôi cầm đầu một toán lính phụ nữ ở trận tuyến. Chúng tôi giao chiến với người Tây Tạng. Những vị tướng chỉ huy là Xue Dingshan và Fan Lihua. Xue Dingshan thì chỉ huy lính đàn ông. Fan Lihua thì chỉ huy lính đàn bà.

Binh sĩ chúng tôi thắng nhiều trận chiến và tinh thần lên rất cao. Sau khi thắng trận cuối cùng, Fan Lihua gọi tất cả nữ tướng để ăn mừng thắng trận. Chúng tôi uống rượu, nói chuyện, và ca hát. Vì chúng tôi phải về nhà ngày hôm sau, mọi người đều thanh thản. Nhưng buổi tiệc ăn mừng ẩn dấu âm mưu xấu xa. Một viên chức triều đình phản bội vì ganh tị với Fan Lihua thành công và lo sợ bị lu mờ và ảnh hưởng đến sự thăng cấp nên hắn ta bỏ thuốc độc trong rượu. Tất cả nữ tướng tham dự buổi tiệc đều chết, cả Fan Lihua. Kiếp đó tôi chỉ sống độ hơn hai mươi tuổi.

Biến cố âm mưu phản bội của viên chức phản lại sự trung thành và thành thật của những vị tướng chưa được ghi chép trong sách lịch sử.

Một thầy tu Lão giáo lang thang khắp nơi


Sự tu luyện được phát triển vào thời xưa ở Trung Hoa. Rất nhiều người theo tu luyện Lão giáo khi họ còn trẻ. Trong kiếp đó, tôi mặc áo dài của Lão giáo và ngồi thiền trong trong rừng. Nơi đó cũng có hai người Lão giáo khác, một người lớn tuổi và một người trẻ tuổi hơn tôi. Ba chúng tôi ngồi thiền cả ngày trên núi không ngại gì mưa gió. Người ta nghĩ rằng lối sống này gian khổ và không xứng đáng gì. Nhưng tôi lại nghĩ khác. Thay vào đó, tôi cảm nghĩ là đời sống như vậy thì được thảnh thơi. Mặc dù ở nhà có nhiều thứ tiện nghi, mỗi ngày có những việc của người thường phải giải quyết. Nó rất là bực bội. Thầy tôi là một thầy trưởng thượng rất khác với các thầy Lão giáo khác. Ông rất nhân từ, không đánh hay rầy la chúng tôi. Các người có thể biết là các thầy Lão giáo rất là nghiêm khắc và có rất ít thầy đánh và rầy la đệ tử. Chúng tôi theo thầy cho đến khi thầy chết. Sau này, có một số đệ tử của thầy đi lang thang khắp nơi trong nước.
Mặc dù khi tôi đã trở nên già, tôi vẫn đi lang thang khắp nơi và xin ăn. Tôi chỉ nghĩ thuyết giảng Lão giáo cho người tốt và cứu vớt họ. Tôi thường không tìm được thức ăn nhưng tôi không xem đó là quan trọng, bởi vì là người tu luyện cũng không cần nhiều thức ăn. Thật ra cũng có trường hợp ngoại lệ. Một ông chủ nhà giàu sang cũng là một công chức cùng người vợ mời tôi ở lại với họ và tôi đã ở lại với họ trong nửa tháng. Tôi kể cho họ về nguyên tắc sự tu luyện của Lão giáo và lý do tại sao người ta cần tu luyện. Do đó họ có khuynh hướng tu luyện. Trong kiếp này, họ trở thành cha mẹ tôi. Họ đang tập luyện Pháp Luân Công.

Một khoa học gia ở Âu Châu

Một lần tôi tái sinh ở Âu Châu. Trong kiếp đó tôi đã tự hiến dâng vào nghiên cứu khoa học, thuộc về kỹ sư thuỷ điều, hệ thống kênh đào, đập nước, và những việc tương tự̣ như vậy. Có rất nhiều dụng cụ từ thế kỷ 17 và 18 ở trong phòng thí nghiệm. Ở đó cũng có kiểu mẫu để thực hiện cho hệ thống kinh đào. Tôi rất nhiệt thành trong việc nghiên cứu của tôi. Tôi thường có nhiều ý kiến và làm nghiên cứu nhiều đề tài. Tôi phát minh ra nhiều công thức và giữ hồ sơ trong cuốn sổ ghi chép nhỏ. Những công thức đó bây giờ hiện ra trong những sách học ngày nay.

Mặc dù tôi giữ trách nhiệm ở phòng nghiên cứu, nhưng tôi không có xử sự như người xếp. Nói chung tôi rất tử tế với nhân viên phòng nghiên cứu, không giống như hồi tôi là viên chức ở triều đại Nhà Tống. Một số nhân viên của phòng nghiên cứu bây giờ là đồng nghiệp của tôi ở sở làm bây giờ. Việc làm của tôi bây giờ cũng nghiên cứu về thủy điều. Trong kiếp đó, tôi để ý đến một phụ tá trẻ tuổi là người thông minh nhất trong phòng nghiên cứu. Nhưng khuyết điểm của anh ấy là không bao giờ thừa nhận sự thất bại và không theo qui tắc. Tôi phải thường hay nhắc nhở anh ấy cần biết sự quan trọng của đạo đức và cách cư xử. Anh ấy trở thành giáo sư cao học luận án của tôi trong kiếp nầy. Anh ấy rất thông minh, rất tài giỏi và cũng còn tâm tính giống như kiếp trước của anh ấy.

Hồi tưởng thời tiền sử


Tôi đã tái sinh lại nhiều đời. Tôi nhớ lại rằng khi tôi tái sinh vào thời tiền sử trong xã hội có kỹ thuật phát triển thật cao. Kỹ thuật của họ tiến bộ hơn chúng ta ngày hôm nay. Những kỹ thuật mà chúng ta xem như là không thể có được đã là sự kiện thông thường. Thí dụ, họ làm mặt trăng để soi sáng trái đất khi trời tối. Tôi là kỹ sư thời đó và đã tham gia vào công việc kiến trúc mặt trăng. Tôi nhớ mặt trăng đó không phải trống rổng mà đầy mọi thứ dụng cụ kiểm soát chính xác thích ứng với hệ thống. Mức độ chính xác của máy móc tiến xa hơn của cái khoa học tối tân và kỹ thuật của ngày nay. Những máy móc đó có thể giữ mặt trăng xoay quanh theo trái đất rất chính xác. họ cũng dùng nguồn năng lượng có mật độ cao để giữ mặt trăng tiếp tục xoay quanh trái đất không ngừng. Bề phía trước của mặt trăng lúc đó được đánh bóng để phản chiếu ánh sáng lúc ban đêm. Có những dụng cụ kiểm soát ở phía sau của mặt trăng. Đó là tại sao phía trước của mặt trăng lúc nào cũng hướng về trái đất và chúng ta không thể thấy được phía sau của nó.

Nhiều họa sĩ và mỹ thuật gia đã sáng tạo công việc thời tiền sử tưởng tượng. Một số đó rất sống động. Thật ra công việc đó tiêu biểu cho ký ức còn sót lại trong đời sống xưa của họ. Văn minh tiền sử của nhân loại rất là tiến bộ. Họ có thể để cả một thành phố lên trên không trung. Những phi thuyền không bị giới hạn như phi cơ; họ làm những phi thuyền to lớn bay trên không trung. Họ dùng những nguồn năng lượng có mật độ cao để không bị ô nhiểm môi trường. Người hiện đại đã chỉ tìm lại được những đồ gốm còn sót lại từ những văn minh cổ xưa. Vì vậy mà bây giờ người ta nghĩ rằng người thời tiền sử chỉ sử dụng đồ gốm. Vì không có chứng cớ gì của người tiền sử dùng “điện lực”, người hiện đại kết luận rằng không có nền văn minh trong thời tiền sử. Đó chỉ là thành kiến của khoa học hiện đại.

Một số người nghĩ rằng nhân loại hiện đại là một mẫu văn minh và tiến bộ nhất trong lịch sử nhân loại. Thật ra nó là trái lại. Nền văn minh hiện đại của chúng ta chỉ là căn bản, văn minh thấp mở mang. Nhân loại tiền sử coi trọng sức mạnh tinh thần. Họ biết rằng trí tuệ và vật chất là một. Họ thường dùng sức mạnh của trí tuệ để tăng phát triển vật chất, không như người hiện đại chỉ chú ý về kỹ thuật.

Thí dụ, họ muốn thanh lọc tư tưởng. Khi tư tưởng họ trở nên trong sạch, họ có thể làm tăng thêm sức mạnh của loại năng lượng nào đó. Sau khi họ ráp mặt trăng như tôi vừa nói trên, họ trang bị những máy móc làm bằng một thứ thủy tinh. (Thật ra nó không phải là thủy tinh mà là loại quặng nguyên chất. ) Họ tham thiền và dùng tư tưởng để tăng tầng năng lượng của quặng. Mặt trăng bay lên không trung và đi vào qũy đạo. Kế đó họ tiếp tục trang bị và kiến trúc những giàn trong khi ở trong quỹ đạo. Nhiều phi thuyền bay lui tới, những phi thuyền đó chở một hay hai người. Họ mặc quần áo vũ trụ và làm việc ngày đêm không ngừng. Họ trông rất là sống động.

Nhận xét kết luận

Tôi hy vọng anh không lạc lõng:
Qua muôn ngàn kiếp luân hồi
Tôi sinh vào xã hội loài người,
Khi tôi nhìn lại thời xa xưa,
Ai có thể nhớ mình là ai?

Tôi dùng bài thơ nhận xét kết luận này của tôi để nhắc nhở mọi người rằng mọi người đeo đuổi những mục đích trong đời sống họ hài lòng trong xã hội loài người này. Nhưng họ có đạt được những gì họ đang đeo đuổi? Mặc dù họ có đạt được nó, họ có thể mang nó theo trong kiếp tới? Tôi xin hỏi mọi người, ai có thể nhớ lại kiếp trước mình là ai? Trải qua bao nhiêu năm, họ khao khát, đeo đuổi mục đích, lo lắng, yêu và ghét. Bây giờ chúng ta rất khó khăn mà nhớ lại các việc đó. Người yêu kiếp trước của anh bây giờ không còn nhận ra anh. Anh có thể ở bên cạnh với kẻ thù suốt đời. Một số người nói: “ Anh hỏi người ta tình cảm là gì? Họ có thể trả lời họ muốn phó mặc cuộc đời họ cho tình cảm. ” Sự giác ngộ của tôi là: “ Anh hỏi người ta tình cảm là gì? Tôi trả lời người ta đã quên họ đã trải qua bao nhiêu luân hồi và đã quên họ từ đâu đến. ” Ý kiến tôi là người ta sống như trên sân khấu. Tôi đã trình diễn hàng trăm vở kịch và tôi không màng đến nó nhiều nữa. Chúng ta có thể sửa chữa những việc mà chúng ta đã không làm đúng trong những kiếp trước và chúng ta thật sự có một dịp quan trọng nhất trong đời sống của chúng ta là đi đúng con đường để về nhà của chúng ta.

Tác giả: Guixhen

Tổng hợp từ chanhkien

Chuyên đề:

01 ý kiến dành cho “Hồi tưởng những đời trước”

  1. sadds 04/04/2011

    bài này hay , chẳng biết kiếp trước mình là gì ….

    Reply

Ý kiến dành cho sadds